Loại Hình Nghệ Thuật Tiếng Anh Là Gì
DOL có 15+ cơ sở tại TP.HCM, Hà Nội và Đà Nẵng
Nghê thuật kiến trúc Nhật Bản
Hầu hết các cấu trúc lịch sử ở Nhật Bản như đền, miếu, lâu đài và cung điện đều được làm bằng gỗ. Người Nhật có kỹ thuật độc đáo với gỗ và có thể tạo ra các cấu trúc gỗ lớn đáng kể. Ví dụ, sân khấu bằng gỗ tuyệt vời của Kiyomizu-dera được xây dựng mà không cần một chiếc đinh nào. Kiến trúc hiện đại của Nhật Bản cũng thú vị không kém với hàng trăm tòa nhà và các công trình lớn như những cây cầu đã được công nhận bởi thiết kế ấn tượng và độc đáo.
Manga là truyện tranh Nhật Bản. Nhật Bản bắt đầu sản xuất những cuốn tiểu thuyết đồ họa mang nội dung đen tối, bất kính, gợi cảm, bạo lực ngay từ những năm 1760. Những cuốn sách này phần lớn bị cấm vào năm 1787 nhưng nghệ thuật vẫn tiếp tục. Truyện tranh Nhật Bản hiện đại đại diện cho một hình thức nghệ thuật và đề tài mang tính sôi nổi, trong sáng và phổ biến hơn để có thể phù với cả lứa tuổi thiếu nhi.
Origami là nghệ thuật gấp giấy Nhật Bản để tạo ra nghệ thuật trang trí. Origami cổ điển mà mọi học sinh ở Nhật Bản đều học là cần cẩu. Theo truyền thuyết, bất cứ ai kết hợp 1000 con hạc origami đều được ban một điều ước bởi trong truyền thống, người Nhật tin rằng sếu sống 1000 năm.
Nghệ thuật cắt giấy Kirigami
Kirigami, nghĩa đen là cắt giấy, giống như origami ngoại trừ việc giấy có thể được cắt để tạo ra các thiết kế phức tạp hơn. Kirigami được làm từ một mảnh giấy mà không cần dán. Nghệ thuật cắt giấy Nhật Bản thể hiện sự tỉ mỉ, khéo léo và kĩ thuật vô cùng tinh tế.
Maki-e là một loại sơn mài Nhật Bản được trang trí bằng kim loại bột như vàng hoặc bạc. Một nghệ sĩ sử dụng một bàn chải tốt để định hình bột thành các mô hình trang trí. Nó có một cảm giác cổ điển và thanh lịch và được sử dụng trong thiết kế nội thất Nhật Bản. Bạn có thể tìm thấy Maki-e trong những vật dụng ở một khách sạn sang trọng kiểu Nhật. Nó cũng được sử dụng để trang trí các vật dụng nhỏ như hộp trang sức và bút.
Amigurumi là nghề thủ công của Nhật Bản đan hoặc móc các con thú nhồi bông nhỏ và các sinh vật. Thiết kế thường tuân thủ thẩm mỹ dễ thương.
Chochin là những chiếc đèn lồng bằng tre có thể đóng mở được phủ bằng giấy hoặc lụa xuất hiện ở Nhật Bản vào khoảng năm 1085. Chúng thường được trang trí bằng shodo hoặc một bức tranh. Chochin được treo tại các đền thờ và làm đồ trang trí cho matsuri. Chúng cũng được sử dụng theo truyền thống để đánh dấu các cửa hàng và nhà hàng như izakaya.
Temari, nghĩa đen là "bóng ném", là một nghề thủ công dân gian của Nhật Bản được tạo ra trong lịch sử với kimono lụa cũ như một món đồ chơi cho trẻ em. Mặt ngoài của quả bóng được phủ một hình thêu chi tiết. Việc cha mẹ đặt một tờ giấy nhỏ ở giữa quả bóng cùng những điều cầu chúc tốt lành dành cho đứa trẻ.
Nghệ thuật xăm mình Irezumi
Nhật Bản có một truyền thống xăm mình phong phú được gọi là Irezumi đã bị ảnh hưởng trong lịch sử của nghệ thuật Ukiyo-e. Nghệ thuật xăm mình Nhật Bản nổi tiếng đến mức chỉ cần nhìn những hình xăm là bạn biết chúng đến từ xứ sở Nhật Bản, hình xăm đã từng được sử dụng để trừng phạt tội phạm ở Nhật Bản và vẫn được xem xét là điều vô cùng cấm kỵ.
Byobu là màn gấp của Nhật Bản sử dụng trong thời xưa để phân chia phòng, tạo khoảng không gian riêng tư. Chúng thường được trang trí bằng shodo hoặc tranh phong cảnh.
Gyotaku là nghệ thuật in cá của Nhật Bản phát triển như một cách để ngư dân lưu giữ lại sản vật đánh bắt ấn tượng của họ.
Mặt nạ Samurai, được gọi là Mempo, là một loại áo giáp chiến đấu được thiết kế để bảo vệ khuôn mặt và tấn công sự sợ hãi vào trái tim của đối thủ. Chúng được thiết kế bởi những người thợ đặc biệt để phản ánh tính cách và sở thích của mỗi Samurai.
Kimonos không có túi. Điều này trong lịch sử đã phản ánh một vấn đề, đặc biệt đối với những người đàn ông có xu hướng mang rất ít vật dụng bên mình. Một giải pháp phát triển trong thời đại Edo, theo đó đàn ông treo những vật trang trí được gọi là Netsuke (đồ vật chạm khắc nhỏ) từ obi (khăn quấn) ở kimono của họ. Những đồ vật này, được gọi là Netsuke, thường là những tác phẩm điêu khắc thủ công mô tả cảnh lịch sử, thần thoại, biểu tượng may mắn, phụ nữ và các chủ đề khác mà đàn ông thời Edo thấy thú vị.
Nghệ thuật điêu khắc Nhật Bản
Điêu khắc Nhật Bản có truyền thống gắn liền với tôn giáo. Các tác phẩm điêu khắc bằng gỗ về những người bảo vệ Đức Phật như Nio và Shitenno bảo vệ cổng vào nhiều ngôi đền. Các vị thần Shinto được gọi là kami thường được miêu tả trong điêu khắc tại các đền thờ. Một số trong số này là những cổ vật văn hóa vô giá bao gồm các tác phẩm điêu khắc được xếp hạng trong cao nhất trên thế giới như Đức Phật Todaiji.
Quạt gấp được phát minh ở Nhật Bản. Quạt gấp Nhật Bản được coi là một vật phẩm văn hóa được sử dụng trong các nghi lễ, khiêu vũ và lễ hội. Chúng cũng được sử dụng làm vũ khí chiến tranh của các samurai. Quạt gấp Nhật Bản, được gọi là Sensu, rất đa dạng về chất lượng và thường có tính nghệ thuật nguyên bản.
Nghệ thuật đương đại Nhật Bản
Nghề sáng tạo nghệ thuật vô cùng phổ biến trong thế hệ sinh viên trẻ Nhật Bản. Các chương trình nghệ thuật tại các trường cao đẳng và đại học đang phát triển mạnh. Nghề sáng tạo là vô cùng cạnh tranh ở Nhật Bản, nhưng nhiều sinh viên tốt nghiệp cố gắng để tìm một vị trí thích hợp và theo đuổi sự nghiệp sản xuất như một nghệ sĩ. Bất kỳ nghệ thuật nào không theo truyền thống đã được thiết lập có xu hướng được tập hợp lại và được phân loại là nghệ thuật đương đại. Đây là một thể loại nghệ thuật cực kỳ rộng lớn không ngừng được làm phong phú hơn.
Trứng Washi là một nghề thủ công khá hiếm ở Nhật Bản được sản xuất bằng cách loại bỏ phần ruột bên trong quả trứng và bọc phần vỏ trong giấy washi.
Tạ Thư/Cattour.vn - Ảnh: Internet
Đại cương các loại hình nghệ thuật
MỸ HỌC ĐẠI CƯƠNGNGHỆ THUẬTI Khái niệm nghệ thuật: Là đối tượng nghiên cứu trung tâm, đối tượng khám phá quan trọng nhất của Mỹ học.Trong thực tế, khái niệm mỹ thuật được dùng với nhiều nghĩa: Nghệ thuật đồng nghĩa với một tài nghệ nào của con người.Nghệ thuật dùng để chỉ hoạt động sáng tạo theo nguyên tắc của cái đẹp.Trong mỹ học và lí luận văn học, từ nghệ thuật được dùng để chỉ một hành động sáng tạo mang tính đặc thù với mục đích sáng tạo ra những cái đẹp lảm thỏa mãn nhu cầu thẫm mĩ cho con người mang ý nghĩa sâu sắc. Nghệ thuật là lỉnh vực sáng tạo đa dạng gồm nhiều loại hình:hội họa, điêu khắc, sân khấu, điện ảnh, kiến trúc, múa, văn học, âm nhạc…II Đối tượng nghệ thuậtMỹ học hegel coi đối tượng của nghệ thuật là cái đẹp.Đại diện cho những tư tưởng của mỹ học duy vật trước Marx, Tserushevski kịch liệt phản đối quan niệm trên, ông khẳng định rằng “lĩnh vực cua nghệ thuật không chỉ hạn chế trong cái đẹp và trong những cái gọi là nhân tố của nó”… và cho rằng “tất cả mọi cái hứng thú trong cuộc sống – đó là nội dung của nghệ thuật”.Có thể khái quát lại rằng: “đối tượng của nghệ thuật là toàn bộ thế giới hiện thực có ý nghĩa với sự sống của con người mang tư tưởng tình cảm khác vọng của con người”III Phương thức phản ánh của nghệ thuậtNghệ thuật,khoa học và các hình thái xã hội khác đều là những phương tiện để nhận thức, khám phá về đồi sống.Nhưng nhờ có phương thức biểu hiện đối tượng,nội dung của chúng và ta có thể phân biệt nghệ thuật với các hình thái ý thức khác: khoa học sử dụng khái niệm, còn nghệ thuật dùng hình tượng.Hình tượng và phương thức phản ánh đặc thù của nghệ thuật. Tính hình tượng được xem là đặc trưng chung, chủ yếu của tất cả loại hình nghệ thuật. Khái niệm hình tượng nghệ thuật:Hình tượng nghệ thuật có nguồn góc từ một loại tư duy đặc biệt: tư duy hình tượng – cảm tình. Hình tượng nghệ thuật là phương tiện đặc thù của nghệ thuật nhằm phản ánh cuộc sống cách sáng tạo bằng những hình thức sinh động,cảm tính cụ thể như bản thân đời sống;thông qua đó nhằm lí giải, khái quát về đời sống gắn liền với một ý nghĩa tư tưởng,cảm xúc nhất định, xuất phát từ lý tưởng thẩm mỹ của nghệ sĩ.Trong mỹ học,thông thường thuật ngữ “ hình tượng” được dùng với hai nghĩa :Nghĩa rộng: chỉ đặt điểm chung về phương thức phản ánh đời sống của tất cả các loại hình nghệ thuật để phân biệt nghệ thuật với khoa học và các hình thái ý thức xã hội khác.Nghĩa hẹp (phạm vi tác phẩm): dùng để chỉ các nhân vật trong tác phẩm. Hình tượng nghệ thuật được biểu hiện qua nhiều cấp độ khác nhau: + cấp độ vật chất. + cấp độ tâm lý. + cấp độ tư tưởng. . Cấp độ cao nhất của hình tượng. . Không biểu hiện ở những hình tượng cụ thể, đơn lẽ mà chỉ bộc lộ trong hệ thống hình tượng mang tính chỉnh thể: toàn bộ tác phẩm.2. Đặc trưng của hình tượng nghệ thuật: Đặc trưng tiêu biểu nhất là: sự thống nhất của cái cụ thể, cá biệt, cảm tính với cái khái quát. Thống nhất giữa hai mặt khách quan và chủ quan. + Khách quan: hiện thực cuộc sống. + Chủ quan: người nghệ sĩ tái hiện lại hiện thực cuộc sống.Hai yếu tố trên hòa thắm vào nhau không thể tách rời để làm nên hình tượng nghệ thuật.Thế giới chủ quan của nghệ sĩ chỉ thực sự có giá trị khi nó được bộc lộ qua cách nhìn nhận và đánh giá trên cơ sở sự phản ánh hiện thựcThống nhất giữa lí trí và tình cảmSự thống nhất hài hòa giữa lí trí và tình cảm sẽ tạo nên sức thuyết phục của hình tượng nghệ thuật.Thiên về lí trí thì sẽ làm hạn chế sức hấp dẫn, truyền cảm của hình tượng. Còn nếu quá nghiêng về cảm xúc thì hình tượng sẽ trở nên ủy mỵ, thiếu sức sống.Mang tính ước lệ: nhờ ước lệ mà nghệ thuật phản ánh cuộc sống chân thật hơn; hình tượng nghệ thuật trở nên hàm súc và giàu sức truyền đạt.Tính đa nghĩa của hình tượng nghệ thuật.Là đặc điểm tiêu biểu cho hình tượng khác với khái niệm khoa họcLà nền tảng cho sự trường tồn của nghệ thuật.IV Nội dung và hình thức trong nghệ thuậtNội dung của nghệ thuậtNội dung của nghệ thuật tồn tại trong tác phẩm, có cơ sở khách quan là đối tượng mà tác phẩm hướng tới.Sự đánh giá cuộc sống mang tính tư tưởng_đó là cấp độ biểu hiện cao nhất của nội dung tác phẩm_cấp độ quan niệm nghệ thuật (ý nghĩa tư tưởng tác phẩm). Ý nghĩa này bộc lộ ở cấp độ chỉnh thể tác phẩm.Các phương diện của nội dung tác phẩm từ đề tài, chủ đề đến ý nghĩa tư tưởng của tác phẩm không tồn tại độc lập mà hòa thấm vào nhau trong 1 chỉnh thể thống nhất hữu cơ làm nên nội dung tư tưởng của tác phẩm.Tóm lại: “nội dung đích thực của tác phẩm nghệ thuật là hiện thực cuộc sống được tái hiện, lí giải và đánh giá bằng hình tượng nghệ thuật dưới ánh sáng của 1 thế giới quan, 1 lí tưởng xã hội_thẩm mỹ nhất định nghệ sỹ”. Hình thức nghệ thuật của tác phẩmLà 1 chỉnh thể thẩm mỹ tồn tại sinh động, cụ thể, không lập lại, trong đó bao gồm nhiều yếu tố phụ thuộc và quy định lẫn nhau nhằm mục đích bộc lộ nội dung cụ thể, xác định.Bao gồm:Hình thức bên ngoài: mang tính vật chất.Ví dụ: quyển sách, bức tranh…Hình thức bên trong: là 1 tổ chức cơ cấu phức tạp, bao gồm nhiều yếu tố phụ thuộc, chi phối lẫn nhau và phụ thuộc vào nội dung tác phẩm.Ví dụ: kết cấu, bố cục, phương tiện thể hiện, thể loại, những biện pháp mô tả mang tính đặc thù của mỗi loại hình nghệ thuật.Quan hệ giữa nội dung và hình thức trong nghệ thuậtLà quan hệ thống nhất biện chứng trong đó chúng xuyên thấm và chuyển hòa lẩn nhau.Hình thức là sự biểu hiện của nội dung. Ngoài chức năng bộc lộ nội dung, hình thức không có một lí do tồn tại nào khác. Ngược lại, 1 nội dung cũng chỉ bộc lộ được thông qua 1 hình thức cụ thể, duy nhất, không lặp lại. Không có nội dung nào mà không có hình thức tồn tại riêng của nó.Hình thức chịu sự quy định, chi phối của nội dung nhưng vẫn mang tính độc lập tương đối so với nội dung.Nhờ được biểu hiện qua hình thức mà nội dung tồn tại khách quan, bền vững; đến được với người đọc, người nghe và trở thành tài sản tinh thần chung của xã hội.Nhóm thuyết trình xin chân thành cảm ơn Thầy và các bạn đã lắng nghe phần thuyết trình của nhóm PL 1152 A2THE END