Ý Nghĩa Câu Chuyện Chiếc Vòng Bạc Của Bác Hồ
Từ ngày còn đi học phổ thông, Chín đã rất thích luyện chữ ký, khi thì cong lên như rồng bay, khi thì vút lên rồi bổ nhào xuống như đại bàng săn mồi; ...
Câu chuyện số 8: Người đàn ông vứt bỏ đôi giày
Chuyến xe lửa đang chạy trên đường cao tốc, Johnny không cẩn thận làm rơi một chiếc giày mới mua ra ngoài cửa sổ, mọi người chung quanh đều cảm thấy tiếc cho ông. Bất ngờ, ông liền ném ngay chiếc giày thứ hai ra ngoài cửa sổ đó. Hành động này của Johnny khiến mọi người sửng sốt, thế là ông bèn từ tốn giải thích: “Chiếc giày này bất luận đắt đỏ như thế nào, đối với tôi mà nói nó đã không còn có ích gì nữa, nếu như có ai có thể nhặt được đôi giày, nói không chừng họ còn có thể mang vừa nó thì sao!”.
Bài học: Những thứ không còn lợi ích với mình đôi khi lại là niềm hạnh phúc vô bờ đối với người khác. Hãy trân trọng mọi thứ mình có và chia sẻ niềm hạnh phúc với mọi người.
Câu chuyện số 7: Hành trang lên đường
Có một hòa thượng muốn đi học tập ở nơi xa. Sư thầy hỏi: “Khi nào con đi?”
“Tuần sau con sẽ đi. Đường xa, con đã nhờ người đan vài đôi giày cỏ, sau khi lấy giày con sẽ lên đường.”
Sự thầy trầm ngâm một lát rồi nói: “Nếu không thì thế này, ta sẽ nhờ các tín chúng quyên tặng giày cho con.”
Không biết sư thầy đã nói với biết bao nhiêu người nhưng ngày hôm đó, có đến vài chục người đem giày đến tặng, chất đầy cả một góc căn phòng thiền.
Sáng hôm sau, lại có người mang một chiếc ô đến tặng cho hòa thượng.
Hòa thượng hỏi: “Tại sao tín chủ lại tặng ô?”
“Sư thầy nói rằng hòa thượng chuẩn bị đi xa, trên đường có thể sẽ gặp mưa lớn, sư thầy nói với tôi liệu tôi có thể tặng hòa thượng một chiếc ô?”
Thế nhưng hôm đó, không chỉ có người đó mang ô đến tặng. Đến buổi tối, trong phòng thiền đã chất khoảng 50 chiếc ô các loại.
Giờ học buổi tối kết thúc, sư thầy bước vào phòng thiền của hòa thượng: “Giày cỏ và ô đã đủ chưa?”
“Đủ rồi ạ!” – Hòa thượng chỉ vào đống ô và giày cỏ chất cao như ngọn núi nhỏ trong góc phòng. “Nhiều quá rồi thầy ạ, con không thể mang tất cả đi được.”
“Vậy sao được”, sư thầy nói. “Trời có lúc mưa lúc nắng, có ai tiên liệu được con sẽ phải đi bao xa, phải dầm bao nhiêu lần mưa gió. Nhỡ đâu giày cỏ đi rách hết cả, ô cũng mất, lúc đó con phải làm sao?”
Ngừng một lát, ông lại tiếp tục: “Trên đường đi, chắc chắn con sẽ gặp không ít sông suối, mai ta sẽ có lời nhờ tín chúng quyên thuyền, con hãy mang theo…”
Đến lúc này, vị hòa thượng mới hiểu ra ý đồ của sư phụ. Hòa thượng quỳ rạp xuống đất, nói: “Đệ tử sẽ xuất phát ngay bây giờ và sẽ không mang theo bất cứ thứ gì ạ.”
Bài học: Khi làm bất cứ việc gì, điều quan trọng không phải là những vật ngoài thân đã được chuẩn bị kỹ lưỡng hay chưa mà là ta đã đủ quyết tâm hay chưa?
Có quyết tâm, vạch rõ mục tiêu, tất cả đều không còn là vấn đề, không còn là trở ngại.
Hãy mang trái tim của mình lên đường, mục tiêu dù ở xa bao nhiêu đi chăng nữa nhưng đường ở ngay dưới chân mình, hãy cứ đi rồi sẽ đến. Bạn bước đi dù chỉ một bước, điều đó cũng có nghĩa rằng bạn đã có thu hoạch. Chỉ cần đem theo trái tim lên đường, tất cả những vật ngoài thân khác tự sẽ đủ!
Sự tự tin giúp chúng ta làm được tất cả mọi thứ
Trong năm học mới, lớp chúng tôi được thầy Huân đảm nhận dạy môn Toán. Vào buổi học đầu tiên, thầy đã phát đề kiểm tra cho cả lớp. Tuy nhiên, ai cũng ngạc nhiên vì cách thức chia bài và chấm điểm khá “lạ lùng” của thầy.
Thầy nói: “Trong đây có tất cả 3 đề, đề đầu tiên sẽ bao gồm các bài tập dễ và khó, nếu hoàn thành tất cả sẽ được 10 điểm, đề thứ 2 là những câu khá dễ nhưng điểm số tối đa chỉ dừng lại ở mức 8, còn đề cuối cùng chỉ toàn các câu cực dễ và điểm cao nhất mà các em có thể đạt được là 6 điểm”.
Chúng tôi chỉ có 15 phút để hoàn thành bài kiểm tra nên hầu hết mọi người đều chọn đề số 2. Sau đó khoảng 1 tuần, thầy phát lại bài kiểm tra và tất cả đều ngạc nhiên vì ai cũng đạt được điểm tối đa của đề mình đã chọn. Khi được hỏi về vấn đề này, thầy nói rằng: “Thầy chỉ đang tạo ra một thử thách nhỏ về sự tự tin cho các bạn. Ai cũng mong muốn có con điểm 10 nhưng lại sợ hãi trước thử thách nên cuối cùng lại không thể đạt được điều đó”.
Bài học: Chúng ta thường vì cảm thấy khó khăn mà từ bỏ ngay từ khi chưa kịp bắt đầu. Đó là lý do chúng ta không thể đạt được bất kỳ thành công nào. Chỉ khi bạn dám tự tin đối diện với mọi thử thách thì bạn mới có thể chạm đến đỉnh vinh quang của cuộc đời.
Những câu chuyện hay: Hòn đá có giá trị gì?
Một cậu học trò thắc mắc hỏi thầy giáo rằng:
– Thầy ơi, thầy có thể cho em biết thế nào là giá trị của cuộc sống không ạ?
Thầy trầm ngâm, sau đó đưa cậu một cục đá và dặn cậu đem nó ra chợ nhưng không được bán. Cậu liền làm theo lời thầy. Rất nhanh sau đó, nhiều người đã để ý và thắc mắc không biết vì sao cậu lại bán hòn đá đó làm gì. Cuối cùng đã có một người đến trả giá 10 ngàn đồng, cậu liền về báo cho thầy.
Nghe tin, thầy lại cười và bảo cậu mang đến tiệm vàng hỏi giá nhưng không được bán đi. Điều đáng bất ngờ là chủ tiệm vàng đã trả tận 500 ngàn đồng cho cục đá đó.
Tương tự, thầy lại bảo cậu mang cục đá đến chỗ bán đồ cổ. Lúc này, giá trị của hòn đá đã lên đến hàng trăm tỷ đồng, thậm chí ông chủ còn muốn mua nó với cả tài sản của mình.
Khi nghe tin, thầy mới mỉm cười nói:
– Đây thực chất là một miếng ngọc cổ vô giá. Giá trị của nó cũng giống như giá trị cuộc sống vậy, có người hiểu được, nhưng cũng có người vĩnh viễn chẳng thể hiểu. Nếu không hiểu ta sẽ cho rằng cuộc sống chẳng đáng là bao, nhưng nếu hiểu lại biết nó còn hơn cả gia tài. Vậy nên, giá trị cốt lõi của cuộc sống nằm ở cách nhìn nhận của mỗi người.
Bài học: Mỗi người có cách nhìn nhận và định nghĩa khác nhau về cuộc sống. Vậy nên, hãy tôn trọng sự khác biệt và tự quyết định cuộc sống với cách định giá của riêng bạn.
Bên trên là những câu chuyện hay mà bạn có thể tìm đọc mỗi khi cảm thấy mệt mỏi, bế tắc và chán nản. Hãy tin rằng, cuộc sống này vẫn luôn tươi đẹp và thấm đẫm tình người. Dù đôi lúc bạn sẽ hoài nghi trước một số sự việc, nhưng điều tốt đẹp luôn luôn đến vào lúc nó cần đến!
Những câu chuyện hay: Ước mơ của quạ đen
Có một con Quạ nọ, hằng ngày nó luôn ngước nhìn Thiên Nga và tự ti về bộ lông đen như than của mình. Nó mong ước bản thân có một vẻ ngoài trong trắng, đẹp đẽ như Thiên Nga, vì vậy mà ngày ngày học cách sống của loài Thiên Nga.
Cứ thế, mỗi ngày Quạ ta đều học Thiên Nga cách bơi lội và ăn cây cỏ trong nước. Thời gian cứ thế trôi, bộ lông đen của Quạ vẫn chẳng trắng lên chút nào. Dẫu vậy, Quạ vẫn cố chấp chuyển đến các vùng đầm lầy, sông suối để sinh sống cùng mộng tưởng của mình.
Dĩ nhiên, chẳng có kỳ tích nào xảy ra cả, lông quạ vẫn đen, tệ hại hơn là thân thể Quạ ngày càng gầy guộc vì dạ dày của nó không thể thích ứng với cách ăn mới. Thế là chẳng bao lâu sau, Quạ đã chết cùng với ước mơ viển vông đó.
Bài học: Hãy chấp nhận những ưu – nhược điểm của bản thân để phát triển và cống hiến cho xã hội, thay vì ảo tưởng những điều vĩnh viễn không thuộc về mình để rồi nhận lại “quả đắng”.